- Lập ơi, có về ngay không, giời ơi, ngày nào cũng đi bêu nắng thôi, về ngay không bà cho mấy roi bây giờ.

      Lần nào cũng vậy, cứ sau câu nói ấy của bà là một trận đòn quắn mông, là nằm sấp lên giường, là hứa này hứa nọ, là nhớ chưa, nhớ để ở đâu, nhớ để trên đầu. Nhưng hôm sau đâu vẫn vào đấy, lại giả vờ lên giường ngủ trưa sau đó là lẻn đi chơi cùng lũ bạn. Mà cũng lạ, trời nắng như thế, mấy đứa trẻ chúng tôi chẳng mũ nón gì, cứ chạy lăng xăng như một lũ cún con ngoài cánh đồng như thế mà chẳng đứa nào ốm đau, cứ khỏe re mới lạ. Rồi sau đó là hàng đống trò chơi, nào là vào vườn nhà ông Bảy ăn trộm ổi, lấy súng cao su bắn vào vườn gấc nhà ông Thản, ra đầu làng trèo lên cây đa hóng mát. Người lớn thường dọa trẻ con là “Con ma cây gạo, con cáo cây đề” không được trèo cây cao vào buổi trưa không là bị con ma nó đẩy ngã, nhưng rồi cũng chẳng đứa nào để lọt vào tai, vẫn nô đùa nghịch ngợm, vẫn trèo leo như thường. Có một lần, mấy đứa vào vườn nhà ông Thắng ăn trộm roi, sau khi hái được kha khá, cả bọn đang bảo nhau xuống thì thằng Bằng trượt chân, nó bám vội vào cành roi nhưng bám nhầm cành nhỏ nên gẫy luôn cả cành, rơi tùm xuống ao. Ông Thắng vác gậy chạy ra, đang định phang cho mỗi đứa vài gậy thì thấy thằng Bằng lóp ngóp từ dưới ao đi lên, một tay buông thõng, mặt nhăn nhó. Ông Thắng tưởng nó gẫy tay nên cũng thương không đánh nữa, chỉ bảo lần sau không được vào ăn trộm nữa,ông hỏi thằng Bằng có cần vào ông xoa cao cho không, nó nhăn nhó bảo là nó qua nhà ông lang Khoán để bó lá chứ bôi cao sợ không khỏi.

Thế là cả bọn lủi thủi dẫn thằng Bằng ra khỏi vườn, đứa nào đứa nấy ôm khư khư bọc roi chiến lợi phẩm của mình, may mà ông Thắng thấy thằng Bằng bị như vậy nên không tịch thu của bọn tôi. Đi được một đoạn, tự nhiên thấy thằng Bằng cười sằng sặc, vung vẩy cái tay bị đau lúc nãy như chưa hề có chuyện gì xảy ra, cả bọn sau một hồi ngỡ ngàng rồi cùng cười phá lên và khâm phục sự thông minh của thằng Bằng. Cả bọn lại hò hét đuổi nhau râm ran cả đường làng.

tuoitho

      Tuổi thơ tuyệt vời

        Mỗi ngày chúng tôi nghĩ ra một trò mới, trò nào cũng hay, trò nào cũng vui, nhưng rồi trò nào cũng chỉ chơi một thời gian là chán. À không, có một trò mà chúng tôi chơi suốt từ hạ sang thu, kể cả mùa xuân ướt nhẹp hay mùa đông giá rét thì cả bọn vẫn không từ bỏ thú vui. Đó là cả bọn rủ nhau ra đồng, be bờ ngăn một đoạn mương, tát cạn và bắt cá. Mấy đứa chúng tôi, lâu nhâu toàn 12, 13 tuổi với nhau, vừa tát cá vừa cười đùa ném nhau, đến khi tát cạn là thi nhau lần lần mò mò bắt cá. Thỉnh thoảng, lại có đứa kêu rú lên khi bắt được con cá to, cả bọn lại xúm xít vào xem và bình phẩm, nhiều lúc, có đứa bắt được con cá trê, cầm không khéo bị nó thách cho một phát là coi như ngồi khóc một mình. Vui nhất là lúc chia phần, cả bọn đứng chầu xung quanh để xem thằng Tú nhặt từng con cá bỏ ra từng góc rồi cho lần lượt từng đứa còn lại nhận phần. Riêng tôi, cứ mỗi lần chia phần xong là tôi lại lân la hỏi xem đứa nào có chạch thì đổi cho tôi, nhiều khi được con cá sộp to cực nhưng vẫn cứ ngậm ngùi mang đi đổi lấy chạch. Tôi có một niềm đam mê vô đối với món chạch kho của bà. Mỗi lần cầm cá về, đầu tiên bà sẽ mắng tôi một trận vì cái tội trốn đi bêu nắng, để quần áo bẩn bê bết. Sau đó, bà sẽ nhặt riêng những con chạch ra, rửa sạch và bỏ vào một cái niêu đất để kho.

      Tắm rửa sạch sẽ xong xuôi là tôi lại chui vào bếp ngồi cạnh bà, nghe bà kể chuyện cổ tích, thi thoảng lại nghía mắt qua nhìn niêu chạch kho như sợ không để ý kỹ thì sẽ bị ai đó lấy mất. Cái cảm giác bụng thì đói meo, ngồi chờ đến giờ cơm, mùi khói gỗ nhãn quyện với mùi thơm của món chạch kho đang sôi sùng sục nó mới tuyệt vời làm sao. Thỉnh thoảng, bà lại mở nắp niêu chạch và châm thêm ít nước.

Niêu chạch kho ngon nhất thế giới

      Đến bữa ăn, tôi như đứa trẻ bị bỏ đói lâu ngày, nuốt nước miếng ừng ực, nhìn bà bê niêu chạch kho từ dưới bếp lên mà thấy sao hôm nay đường từ trên nhà xuống bếp có vẻ xa hơn mọi ngày. Cơn đói thôi thúc tôi chạy ra đỡ niêu chạch từ tay bà, mỗi lần như thế, bà lại mắng yêu tôi :”Sư bố anh, tính như thằng bố anh ấy, chỉ có ăn là nhanh thôi”

      Và bữa cơm hôm đấy, tôi sẽ không để ý đến ai xung quanh, sẽ cắm đầu vào ăn, sẽ hết bát này đến bát khác, đúng là không gì sung sướng hơn cái việc được hưởng thành quả vất vả của mình.. Lần nào có chạch kho là bà nội cũng sẽ nấu nhiều cơm hơn nhưng thường thì nồi cơm sẽ sạch bách và đến lúc đó cái bụng tôi cũng vừa căng phồng hết cỡ.

      Tuổi thơ tôi cứ thế trôi đi với những điều thú vị, với những ký ức và những món ăn ngon nhất thế gian. Cuộc sống đôi khi có những hạnh phúc thật giản đơn.

Chat Zalo
0988.999.525
1
Bạn cần hỗ trợ gì?

Cơ sở Chế biến Cá kho gia truyền làng Vũ Đại - Trần Luận
Số GPĐKKD: 06D002581 Cấp ngày 12/11/2014 tại Phòng TCKH - UBND Huyện Lý Nhân, Tỉnh Hà Nam- Chủ cơ sở: Trần Bá Luận
Địa chỉ: Cơ sở cá kho Trần Luận, Xóm I - Thôn 2 - Hòa Hậu - Lý Nhân - Hà Nam || SĐT:  0988.999.525 || Email: cakhotranluan@gmail.com
Hà Nội: Phòng 2817, Chung cư số 349 Vũ Tông Phan , Thanh Xuân , Hà Nội| Sài Gòn: 184/17 Nguyễn Phúc Chu, P15, Q. Tân Bình , TP HCM
Chính sách đổi trả sản phảm || Chính sách bảo mật thông tin khách hàng || Phương thức thanh toán và giao hàng || Đại lý chính thức || Đăng ký Đại lý